Cô Uyên
Một buổi chiều tháng 12… Một thành phố ồn ào náo nhiệt… Và một câu chuyện mới sắp bắt đầu, vẫn chưa biết vui hay buồn nhưng mỗi một số phận trong đó vốn dĩ đã không trọn vẹn… Trong tiếng nhạc du dương, một giọng nói ngọt ngào thỏ thẻ vào tai Nam: – Anh ra đầy cả miệng em này… – Hê hê anh nhịn cả tuần nay rồi… Nam đưa tay vuốt ve khuôn mặt bầu bĩnh của “Số 16”, cô bé liếc mắt lườm anh sau khi nuốt trọn những gì trong miệng. – Anh sang bồn em tắm lại cho nhé. – Thôi, anh đi. – Vậy để em lau cho anh. Khoác chiếc áo sơ mi vào, Nam đứng yên cho cô bé cài nút áo. Nam nhìn xuống cặp ngực phập phồng mà mới vừa lúc nãy anh nhào nặn không thương tiếc....